Tuổi trẻ của tớ là những ngày rong ruổi cùng bạn bè du lịch mạo hiểm trên những cung đường để thêm trải nghiệm, thêm kỉ niệm. Mùa hè năm ấy, chúng tớ đã cùng nhau in dấu trên hành trình khám phá thác nước hùng vĩ nhất miền Bắc – một trong “tứ đại tử địa” của núi rừng Tây Bắc. Trước kia, khi thực hiện những chuyến du lịch mạo hiểm ở Yên Bái người ta thường nhắc tới vựa gỗ pơ mu quý hiếm, những câu chuyện huyền bí, nơi rừng thiêng nước độc, những cung đường hiểm trở, vách đá cheo leo dựng đứng,..
Triền đồi như sống lưng khủng long.Bây giờ, nhắc tới Yên Bái, người ta không thể không nhắc tới thác nước Háng Tề Chơ (còn gọi là Háng Đề Chơ) – nơi bản tận cùng của huyện Trạm Tấu, tỉnh Yên Bái. Háng Tề Chơ là tên một bản làng người Mông thuộc xã Làng Nhì, huyện Trạm Tấu, tỉnh Yên Bái. Dân số ở Háng Tề Chơ không nhiều, chỉ khoảng vài chục nóc nhà và địa hình dạng đồi núi.Mục LụcĐường vào thác Háng Tề ChơBuổi trưa ở bảnĐường vào thác Háng Tề ChơHành trình trở vềChút lời khuyên dành cho chuyến du lịch mạo hiểm của bạn
Đường vào thác Háng Tề Chơ
Bạn có thể tới đây vào mọi thời điểm trong năm đều đẹp nhưng do đường rất khó đi. Thời điểm thích hợp nhất để làm một chuyến du lịch mạo hiểm chinh phục thác Háng Tề Chơ là vào mùa hè. Lúc này thời tiết nắng nhưng khô ráo thuận lợi cho việc di chuyển tới chân thác cũng như phóng tầm mắt thu toàn cảnh núi non hùng vĩ.
Đường vào một trong “tứ đại tử địa”.Chúng tớ chọn đi chuyến du lịch mạo hiểm này vào dịp tháng 5, theo cung đường: Quốc lộ 32 qua Sơn Tây, cầu Trung Hà, Thanh Sơn, Thu Cúc, Văn Chấn, Phình Hồ, Làng Nhì để tới Háng Tề Chơ. Chúng tớ xuất phát từ 5 giờ sáng từ Hà Nội, khoảng 11 giờ mấy đứa có mặt ở Phình Hồ – nơi nổi tiếng với những đồng chè bạt ngàn dọc lối đi.
Con đường như thu nhỏ lại trước thiên nhiên hùng vĩ.Từ trên cao nhìn xuống, chúng tớ có thể ngắm nhìn toàn bộ cánh đồng Mường Lò cùng thị xã Nghĩa Lộ bên dưới. Mường Lò và thung lũng lúa ở đây là cánh đồng có diện tích lớn thứ hai của Tây Bắc.
Những đoạn đường đầy đá găm.Con đường xẻ đá núi nối trung tâm xã Phình Hồ đến xã Làng Nhì được lát nhựa nhưng đôi chỗ vẫn khiến bạn toát mồ hôi hột với độ dốc mà xe phải cài số 1, số 2 mới có thể vượt qua. Chút hương cỏ lau, mùi lá chè xanh ngai ngái, hương nắng mới đầu hè,… tạo thành thứ hương quyến rũ của Phình Hồ.
Cung đường thử thách tay lái người xế.Chặng đường du lịch mạo hiểm của bọn tớ dài hơn 14 km từ Phình Hồ đến Làng Nhì là bức tranh núi rừng Tây Bắc hùng vĩ. Những rặng núi chạy dài tít tắp như sống lưng khủng long đang chầm chập tiến về phía chân trời. Con đường khúc khuỷu, “dốc lên thăm thẳm” như sợi chỉ nhỏ vắt qua những triền đồi.
Xã Làng Nhì buổi trưa vắng.Buổi trưa nhiều nắng làm mọi vật thêm đậm nét đậm màu hơn: những cây lá kim xanh hơn, bầu trời xanh hơn, núi tím thẫm hơn,.. và vài ngôi nhà nhỏ dưới thung lũng rõ nét hơn. Chiếc xe máy tới những đoạn cua, tớ cảm giác như mình hồi hộp hơn bởi con đường phía sau đó là một khoảng không gian bao la, rộng lớn.
Ruộng bậc thang mùa lúa xanh.Con đường thử thách tay lái người lữ hành, có những đoạn đường đá găm, một bên là núi, một bên là vực thẳm, tớ lái xe, cô bạn phải xuống đi bộ vì xe ì ạch lên dốc, số 1 số 2 vẫn khó để lên được. Thế này thật đúng chất du lịch mạo hiểm bạn nhỉ?
Cậu bạn đi cùng chúng tớ.Một bên vực thẳm chênh vênh.Trưa nắng, con đường đất đá như khó chinh phục thêm phần bởi đường lô nhô đầy đá dăm, đá tảng, nhấp nhô lên xuống, những ổ trâu, ổ gà nằm rải rác rất nhiều. Chúng tớ thường trực trong trong trạng thái căng thẳng và thót tim với những pha bánh xe trượt bánh khỏi đường lái, bất cẩn chút là cả xe và người có thể lao xuống vực. Dọc đường vào bản, thi thoảng thấp thoáng những thửa ruộng bậc thang xanh mướt như những bậc thang bắc lên trời xanh.
Dòng suối nhỏ giữa thung lũng.Chặng đường khó khăn của chuyến du lịch mạo hiểm này vẫn còn ở phía trước: từ xã Làng Nhì để tới bản Đề Chơ. Đường giờ chỉ còn nhỏ hẹp vừa đủ một bánh xe, sự nguy hiểm đe dọa tính mạng theo từng con dốc lổn ngổn đá hộc, những vũng lầy sụt hố mà bạn tớ ngồi sau phải xuống xe đẩy.
Ruộng bậc thang chạy quanh núi.Bầu trời xanh.Người cheo leo và bé nhỏ trước thiên nhiên hùng vĩ. Sau 10 con dốc dựng đứng 25 độ, chúng tớ gần tới được “hiểm địa” vốn được dân phượt cho là “có số có má”.
Buổi trưa ở bản
Buổi trưa ở bản không có hàng quán, chúng tớ phải chuẩn bị trước đồ ăn từ Hà Nội đi. Chỗ gửi xe nhà một anh dân tộc cũng là chỗ “tá túc” nghỉ ngơi sau quãng đường gian nan của chúng tớ. Cái tình của người Tây Bắc chân chất, nhiệt thành làm sao. Anh nhóm củi, đun nước cho chúng tớ úp mì tôm. Anh cười hiền bảo:“Anh ăn rồi, mấy đứa ăn đi rồi tí anh chỉ đường vào thác cho.”.
Bên bếp lửa hồng.Bữa trưa của chúng tớ là mì tôm xúc xích ăn cùng bánh mì và thịt hộp. Quên chưa kể, chuyến đi của chúng tớ có 4 đứa, trong đó có một bạn người Philipine, bạn muốn khám phá “một góc Việt Nam” trong những ngày sống trên dải đất hình chữ S thân thương này!
Bữa trưa của chúng tớ.Đường vào thác Háng Tề Chơ
Để vào sâu tận trong thác Háng Tề Chơ, theo chỉ dẫn của người dân địa phương, chúng tớ trekking vài tiếng đồng hồ, qua rừng sâu, vượt những quả đồi ruộng bậc thang của đồng bào Mông sống tại bản Đề Chơ heo hút. Sau bao khó khăn thử thách của chuyến du lịch mạo hiểm, chúng tớ cũng được đền đáp xứng đáng khi được lịm đi trước vẻ đẹp kì vĩ, hoang sơ của con thác: “Tưởng dải ngân hà tuột khỏi mây”.
Háng Tề Chơ nhìn từ phía xa.Nghỉ chân bên thác.Nhìn từ xa ngọn thác như một suối tóc mây của nàng Tiên giáng trần giữa mênh mông rừng gỗ pơ mu. Bao quanh đó là màu xanh của núi non, cây cỏ. Dưới con thác là những tảng đá to mang hình thù khác nhau, bám đầy rêu xanh màu thời gian. Chúng tớ ngồi nghỉ chân, vãn cảnh dưới thác.
Mùa khô, thác ít nước.Thác vẫn giữ nguyên vẻ đẹp nguyên sơ.Mùa này ít nước nhưng vẫn không mất đi vẻ đẹp của ngọn thác hùng vĩ nhất núi rừng Tây Bắc. Kẻ ham xê dịch, ai chả muốn một lần được làm chuyến du lịch mạo hiểm chinh phục Háng Tề Chơ, được một lần tắm dưới dòng nước “thiêng” của núi rừng mỗi dịp vào hè.
Dòng thác qua chiếc điện thoại.Nơi nước thiêng của chốn sơn cước.Háng Tề Chơ là bản của người Mông đen, tập trung khoảng vài chục hộ dân cư ngụ. Bản làng này sở hữu ngọn thác cùng tên Háng Tề Chơ. Nằm ở độ cao khoảng 1.800 m so với mực nước biển, thác Háng Tề Chơ được đánh giá là ngọn thác hùng vĩ nhất và hung hiểm bậc nhất Tây Bắc.
Nắng nhuộm vàng cảnh vật.Một chiếc lá vàng trên cây.Một chiếc lá vàng trên cây.Thác này còn đặc biệt hoang sơ và là nơi chưa chịu tác động bởi dấu chân du lịch nhưng lại rất nổi tiếng với “dân phượt”. Quả không hổ danh là là ngọn thác đẹp nhất, hùng vĩ nhất của miền sơn cước!
Hành trình trở về
5 giờ chiều chúng tớ từ con thác trở ra, con đường đất đá như quen người lái hơn, nó bớt “đỏng đảnh” và cảm giác bớt nhọc nhằn hơn lúc vào. Từ phía mặt trời có một đường sáng xuyên núi, xuyên qua tán cây và đang chiếu xuống thung lũng, giống như một con đường bằng ánh sáng cho những kẻ mộng mơ bước lên vậy.
Vệt sáng khi mặt trời chuẩn bị xuống núi.Chiều xuống, gió khẽ mơn man những sợi tóc mai thò ra ngoài chiếc mũ ba phần tư. Tớ và cậu bạn tay mỏi nhoài vì lái xe cả một chặng dài, chúng tớ dừng xe ngồi nghỉ bên một khoảng đất trống. Cậu buồn ngủ tranh thủ gục đầu vào chiếc balo chợp mắt xíu.Tớ ngồi bó gối ngắm nhìn khung cảnh phía xa xa: mảnh trăng trắng lấp ló trên trời, những rặng núi mờ ảo trong thứ ánh sáng cuối ngày,… hệt như trong một thước phim Hollywood nào đó vậy. Chuyến du lịch mạo hiểm này thật đáng lưu tâm quá!
Vệt sáng khi mặt trời chuẩn bị xuống núi.Xuống tới thị trấn Văn Chấn, chúng tớ nghỉ chân uống nước ở một hàng ven đường. Tớ bắt gặp mấy em nhỏ vùng cao vừa đi học về, trên lưng em là chiếc balo nhỏ nhỏ xinh xinh. Mấy đứa vừa đi vừa ăn ngon lành quả ổi mấy người lớn cho. Một điều dễ thương trong hành trình trở về của chúng tớ là mấy đứa nhỏ dân tộc đó!
Nụ cười hồn nhiên của em.Nghỉ tối ở thị trấn Văn Chấn để hồi sức, sớm sau chạy về Hà Nội. Chúng tớ đã khép lại hành trình du lịch mạo hiểm chinh phục con thác hùng vĩ, huyền thoại Háng Tề Chơ và mở ra những trang kí ức mang tên tuổi trẻ về cung đường được mệnh danh là một trong “tứ đại tử địa” của vùng Tây Bắc.
Hai em nhỏ Tây Bắc.Đôi môi chúm chím xinh xinh.Chút lời khuyên dành cho chuyến du lịch mạo hiểm của bạn
Bạn nên chuẩn bị đơn giản, gọn nhẹ những đồ đạc hay hành lý mang theo. Đặc biệt chuẩn bị đồ ăn vì trong bản không có hàng quán gì đâu nhé!Bạn nhớ phải đồ xăng đầy bình trước khi tới Phình Hồ nhé.Luôn mang theo mình bộ dụng cụ sửa xe để phòng những lúc bất trắc vì cung đường offroad khá khó đi.Một lời khuyên hữu ích dành cho bạn là nên đi thác sau mưa khoảng 4 ngày vì thác cực hùng vĩ mà lại đảm bảo được cảnh tượng đẹp tựa tranh dưới chân. Nếu bạn đi ngắm thác vào mùa khô thì đường dễ đi nhưng thác không đẹp lắm nhé.Tác giả: Nguyễn Thị Kim Chi
*Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal Nguồn : Traveloka