Những ngày hè bắt đầu, cũng là lúc tớ mắc kẹt trong cái thời tiết oi bức với nhiệt độ nhiều lúc lên đến 40 độ, ngày qua ngày khiến tớ gần như cạn năng lượng. Và thay vì chọn đến những khu du lịch nghỉ dưỡng hay những bờ biển trải dài với làn nước trong xanh để trốn nóng, tớ lại có một quyết định hơi “khác người” và cũng gian nan hơn: Lên vùng núi Tây Bắc. Cùng tớ khám phá xem Tây Bắc gồm những tỉnh nào, có những cảnh đẹp nào nhé!Tớ đã rong ruổi khắp các con đường Tây Bắc, được thỏa mình vùng vẫy giữa núi rừng và hít thở cái không khí mát lạnh như những ngày đầu thu ngay giữa mùa hè. Tớ và Tây Bắc đã có những ngày tuyệt vời của tuổi trẻ.
“Ta lạc bước giữa núi rừng Tây BắcHồn đắm say bỏ mặc những muộn phiềnGhé nơi này cảm thấy sự bình yênBởi thơ mộng của một miền hùng vĩ”– Hoàng Vũ –
Mục Lục1. Tây Bắc gồm những tỉnh nào? Làm sao quên được Mộc Châu2. Tà Xùa3. Hà Giang
1. Tây Bắc gồm những tỉnh nào? Làm sao quên được Mộc Châu
Mộc Châu là điểm đến đầu tiên mỗi khi có ai hỏi “Tây Bắc gồm những tỉnh nào?” và cũng là điểm trốn nóng hoàn hảo đầu tiên mà tớ lựa chọn, vì chỉ cách Hà Nội 200 km và dọc theo đường quốc lộ nên cũng dễ đi. Quãng đường 200 km trong thời tiết nắng nóng khá khó khăn, đặc biệt là đoạn đường qua các khu dân cư, oi bức kinh khủng.Nhưng ngay khi vừa qua khỏi đèo đá trắng (đèo Thung Khe) ở Mai Châu – Hòa Bình, thời tiết thay đổi hẳn mà tớ không ngờ được luôn. Nắng dịu lại, gió thổi hun hút, cảm giác vừa đi vừa tận hưởng không khí trong lành và ngắm nhìn khung cảnh thiên nhiên hai bên đường khiến tớ dường như quên đi mình chỉ vừa bỏ lại cái nóng 40 độ ngay sau lưng.
Đèo Đá Trắng cũng là điểm check-in thần thánh trên đường đến Mộc Châu nhen.Dù trời nắng nóng, nhưng đứng trên đèo gió thổi lồng lộng siêu mát luôn.Ngay trên đèo có một vài quán ăn với những căn chòi nhỏ thỏa sức cho các cậu hóng gió và ngắm nhìn khung cảnh bên dưới đèo.Sau khi dừng chân nghỉ ngơi ở đèo Đá Trắng, tớ tiếp tục hành trình đến với Mộc Châu. Điểm tiếp theo khiến tớ phải dừng chân là cung đường chữ S huyền thoại nằm giữa thung lũng, xung quanh là những dãy núi ôm trọn cả cung đường, chẳng ai bảo ai, bất cứ dân phượt nào ngang qua cung đường này cũng phải dừng lại để chụp cho mình một bức hình để đời, tớ cũng vậy.
Cung đường này ít xe qua lại nhưng các cậu cũng nên nhìn trước nhìn sau trước khi dừng xe nhé.Kết thúc chặng đường 200 km, tớ chọn nghỉ lại tại Bơ’s house homestay với giường dorm có giá là 70.000 VND / người. Homestay có rất nhiều góc xinh xắn thỏa sức sống ảo nhé. Ngoài ra còn một gian bếp chung có sẵn bếp gas và các loại gia vị, có thể nấu ăn bất cứ lúc nào muốn.
Cổng vào của Bơ’s house.Một góc sống ảo ngay khi vừa bước vào, tối tối ngồi đây hóng gió cũng thích lắm nha.Góc rửa tay xinh xắn.Sau một đêm nghỉ ngơi, tớ bắt đầu hành trình khám phá Mộc Châu xinh đẹp, và điểm đến đầu tiên là Đồi Chè Trái Tim thần thánh. Vì Mộc Châu có rất nhiều đồi chè khác nhau nên sẽ rất dễ nhầm lẫn, vì vậy bạn hãy search địa điểm Đồi Chè Trái Tim trên Google Map thì sẽ đến được đồi chè đẹp nhất nha.
Đồi Chè Trái Tim rộng bao la bát ngát luôn.Từ trên đỉnh đồi chè.Những em bé dân tộc người Mông rất đáng yêu.Song song với con đường dọc theo đồi chè có rất nhiều quầy hàng nhỏ bán đặc sản là sữa chua nếp cẩm (đã đến Mộc Châu thì nhất định phải thử) và các sản phẩm từ lá chè như trà ô long, tinh bột trà xanh…À ở đây cũng cho thuê cả trang phục dân tộc cho bạn nào thích chụp hình “so deep” luôn nhen.
Quầy hàng nhỏ dọc bên đường.Sữa chua nếp cẩm có giá chỉ 5.000 VND thôi.Điểm đến tiếp theo là rừng thông bản Áng. Bạn bè tớ vẫn thường ví nơi đây là Đà Lạt thứ hai với rừng thông xanh cao vút, thẳng đứng trải dài bạt ngàn trên dãy đồi đất đỏ nâu tạo nên khung cảnh yên bình biết bao. Càng đi sâu vào rừng, khung cảnh càng đẹp. Ở đây có dịch vụ xe điện nhưng nếu có đủ sức khỏe, bạn nên đi bộ để vừa đi vừa chụp hình, vừa tận hưởng không khí trong lành nơi đây nha.
Ngay giữa rừng thông là hồ nước xanh trong vắt.Lạc bước trong khu rừng xinh đẹp.Ngọn nắng xuyên qua từng kẽ lá.Trước khi quay trở lại homestay, tớ ghé qua bản Ba Phách, nơi đây nổi tiếng vì các hàng hoa mận và thung lũng hoa cải trắng, nhưng vì tớ đến đây vào mùa hè nên chỉ có những cánh đồng ngô thôi. Muốn đến được bản, phải đi qua những con đường đất đỏ rất dài, vào sâu bên trong.
Những căn nhà gỗ nép mình dưới ngọn đồi ngô.Cánh đồng ngô trải dài suốt con đường vào bản Ba Phách.2. Tà Xùa
Điểm đến tiếp theo trong chuỗi ngày rong ruổi Tây Bắc của tớ là Tà Xùa – nơi mà suốt 4 năm Đại Học tớ vẫn luôn yêu và hằng ao ước được một lần đặt chân đến. Quãng đường từ Mộc Châu chỉ 80 km thôi, nhưng tớ cứ có cảm giác xa thật là xa, vì trong lòng tớ cứ háo hức rộn ràng không nguôi.Đoạn đường từ thị trấn Bắc Yên lên đến xã Tà Xùa thật sự không dễ dàng đối với một cô gái tay lái yếu như tớ, cộng thêm thời gian tớ đến Tà Xùa là vừa ngay sau đợt sạt lở, nhiều đoạn đất đá đổ xuống đường, tớ cứ phải đứng xuống dẫn bộ liên tục vì không thể chạy xe qua được. Nhưng bù lại, khung cảnh hùng vĩ với hàng ngàn lớp núi trùng trùng điệp điệp khiến tớ chẳng thấy mệt mỏi chút nào.
Trên đường đến xã Tà Xùa.Tớ may mắn biết được homestay Tà Xùa Hill trong một lần lướt instagram, vì homestay mới xây nên chưa xuất hiện nhiều trên các trang thông tin về Tà Xùa, chỉ có duy nhất trang facebook là Homestay đẹp Tà Xùa Hills thôi. Ở đây vừa có cả phòng dorm với giá 90.000 VND / người và phòng bungalow có giá 250.000 VND / phòng 2 người nhen. Tà Xùa Hills nằm trên một con dốc cao ơi là cao luôn, mặc dù tớ đến đây vào mùa hè (không phải mùa săn mây), nhưng cứ sáng mở mắt ra là lại thấy mây thấy núi ùa vào thích dã man.
Phòng bungalow nằm lưng chừng giữa đồi.Khu dorm nhà sàn một buổi bình minh.Ngay chiều hôm đấy, vì không thể chờ đợi lâu hơn, tớ đã lên đường khám phá ngay sống lưng khủng long huyền thoại để đón hoàng hôn, cũng như “khảo sát trước địa hình” để sáng hôm sau đón bình minh. Từ Tà Xùa Hills homestay đến sống lưng khoảng chừng 13 km, nhưng vì đường không được đẹp nên tớ phải đi mất khoảng 1 tiếng mới đến nơi đấy.
Một góc café nghỉ ngơi ngay trên phía trên sống lưng khủng long.Sống lưng một buổi hoàng hôn, dù đã là hơn 6 giờ nhưng trời vẫn sáng trưng.Hầu hết mọi người đều chọn đến Tà Xùa vào mùa đông, sau những cơn mưa kéo dài để săn mây và sống cùng mây. Nhưng đối với riêng tớ, Tà Xùa chẳng cần mây cũng đã đủ khiến tim tớ rộn ràng. Được đi trên con đường uốn lượn với một bên là núi cao hùng vĩ, một bên là là những thửa ruộng bậc thang trải dài tận chân trời, giữa đất trời và mây trên đỉnh đầu, tớ chẳng cần gì hơn nữa.
Trên con đường nhỏ uốn lượn, thấp thoáng bóng dáng cô em gái dân tộc.Hai đứa đang giận nhau.Sáng hôm sau tớ thức dậy vào 4 giờ sáng, rõ ràng là trong mùa hè, nhưng tớ lạnh đến nổi răng cứ cắn vào nhau run cầm cập. Khoác vội chiếc áo, tớ lên đường đuổi theo bình minh Tà Xùa đến tận sống lưng khủng long.
Khoảnh khắc này có lẽ tớ sẽ không bao giờ quên được.Những ai biết đến sống lưng Tà Xùa chắc chắn đều biết được độ nguy hiểm của con đường này. Nếu không chắc tay lái thì tốt nhất không nên liều mình chạy xe vào mà nên để xe ở ngoài rồi đi bộ vào, quãng đường khoảng chừng 1.5 km. Ngoài ra, ở đây cũng có một vài “anh xe ôm”, một lượt ra đến mõm đá phía cuối sống lưng có giá 50.000 VND nhen.
Mặt trời dần ló ra sau những rạng núi.Sáng hôm đấy gió rất lớn, tớ đi bộ thôi mà còn sợ xanh cả mặt, nhiều đoạn gió lớn quá, tớ phải ngồi xuống không dám đi tiếp.Ở Tà Xùa, đi đâu cũng là mây.Con người trở nên nhỏ bé trước sự hùng vĩ nơi đây.Tớ kết thúc 2 ngày sống cùng Tà Xùa bằng một vòng dạo quanh vùng đất này. Tớ lang thang ngắm mây ngắm núi, hết chạy sang Xím Vàng, tớ lại vòng về Mống Vàng rồi lại trở qua Háng Đồng, mê mải ngắm nhìn khung cảnh kì vĩ mà chẳng nơi nào sánh bằng.
Cây táo mèo cô đơn ở Xím Vàng.Mõm đá sống ảo ngay sát homestay Tà Xùa Hills.Đâu đó ở Tà Xùa.3. Hà Giang
Tớ chỉ vừa đến Hà Giang lần đầu vào 6 tháng trước, nhưng trong chuyến đi Tây Bắc lần này, Hà Giang vẫn là nơi mà tớ mong đợi nhất. Có người hỏi vì sao tớ lại yêu mảnh đất địa đầu tổ quốc này đến vậy, tớ cũng không biết lí do, cũng không biết phải bắt đầu miêu tả từ đâu và bằng cách nào cho xứng đáng nhất. Dù là lần thứ hai, nơi đây vẫn đẹp một cách kì lạ, vẫn mang đến cho tớ những xúc cảm khó tả, cũng là những cung đường tớ đã từng đi qua, nhưng hôm đấy, tất cả đều chìm trong mây, tớ cũng vậy, tớ đã chìm vào thiên đường thực sự.
Hà Giang một ngày mây.Vượt đèo đến với Phó Bảng.Đi Hà Giang không hề dễ, để trải nghiệm trọn vẹn vùng đất này, trung bình phải chạy xe máy một ngày 150 km, men theo những con đường đèo nhỏ với vô số những góc cua gần như là 360 độ, một bên là núi cao chót vót, một bên là vực sâu không nhìn thấy đáy, không vách ngăn,… Nhưng cũng vì vậy mà cho đến giờ, Hà Giang vẫn giữ nguyên vẻ thiên nhiên đẹp đến xiêu lòng.Sau quãng đường 400 km từ Tà Xùa lên đến Hà Giang, tớ nghỉ lại tại homestay Ki Ki’s House. Ngay sáng hôm sau, tớ bắt đầu chinh phục những ngọn núi, đường đèo chìm trong mây để đến thị trấn Phó Bảng. Quãng đường dài 125 km nhưng là đường đèo nên tớ đi mất khoảng 5, 6 tiếng.
Nét trầm mặc của Phó Bảng.Phó Bảng chỉ là một thị trấn nhỏ mà tớ chắc rằng 10 đến Hà Giang chỉ có 1 người biết đến sự tồn tại của nơi này. Nhưng chẳng hiểu sao, tớ lại cảm mến thị trấn này một cách lạ lùng. Từ những căn nhà nhỏ tường gạch đỏ ngả màu theo năm tháng, từ những câu đối đỏ treo trước ngõ, từ những ngọn núi ôm trọn thị trấn, từ những người dân dễ mến đáng yêu,… tớ say đắm nơi này từ lúc nào không hay.
Giàn đậu trước hiên nhà trong một ngày mưa.Những gian nhà làm tớ say đắm.Góc cuối phố.Sau khi ngủ lại tại Phó Bảng, trưa hôm sau tớ tiếp tục chinh phục dốc Thẩm Mã, một trong những con dốc thần thánh của Hà Giang. Đặc biệt là trong những ngày mây sà xuống núi như hôm đấy, càng đi lại càng muốn hét thật to vì sung sướng thôi. Con đường càng ngoằn nghèo lại càng khiến tớ phấn khích hơn.
Trên đỉnh dốc Thẩm Mã.Mây sà xuống núi.Qua khỏi dốc Thẩm Mã cũng là lúc cao nguyên đá Đồng Văn bắt đầu hiện ra với hàng ngàn ngọn núi đá trùng trùng lớp lớp xen lẫn nhau trong mây. Thật không khó hiểu khi người ta đặt cho vùng đất này là “cao nguyên đá”, bởi vì nhắm mắt mở mắt chỗ nào cũng thấy toàn đá là đá.
Cao nguyên đá Đồng Văn.Đi đâu cũng thấy đá.Thường thì mọi người sẽ nghỉ lại tại thị trấn Đồng Văn, nhưng vì lần trước tớ đã đi rồi nên bây giờ quyết định chinh phục vua đèo Mã Pì Lèng để đến thị trấn Mèo Vạc luôn. Đèo Mã Pì Lèng là một trong tứ đại đỉnh đèo nguy hiểm nhất Việt Nam, trước khi đi tớ nghe cô bán hàng ở dưới thị trấn Đồng Văn bảo nhiều người lên đấy bị ngã băng bó khắp người chạy về đây lắm, nghe xong tái mặt, tớ phải cố gắng đi chậm thật chậm.
Không ngờ có ngày tớ lại được chụp một bức hình trên con đèo này.Phía sau tớ là hàng ngàn đỉnh núi đấy.Con đường từ Đồng Văn đến Mèo Vạc, ngang qua Mã Pì Lèng có tên là Con Đường Hạnh Phúc, đúng là hạnh phúc thật, cảm giác băng qua những con đường nhỏ xíu ở tận trên mây, ngắm nhìn khung cảnh hùng vĩ bên dưới, hay thỉnh thoảng bắt gặp vài em nhỏ vác củi ngang qua thật khó có thể diễn tả được. Từ Phó Bảng về đến Mèo Vạc là 55 km, nhưng các cậu nhớ phải đi thật chậm nhen, con đường này phải nói là siêu siêu nguy hiểm luôn, tớ đi mất 4 tiếng lận đấy.
Con đường bé xíu men theo sườn núi.Sau cùng, để kết thúc một ngày tuyệt vời, tớ chọn nghỉ lại tại Lô Lô Homestay, nơi này đúng thật đã làm tớ xiêu lòng ngay từ khi bước vào cổng. Đây là homestay theo kiểu nhà sàn, chỉ có phòng dorm với giá 115.000 VND / người. Vì homestay nằm trên một con dốc cao, nên chỉ cần mở cửa ban công ra là mây trời đồi núi cứ thế ùa vào, thích quá chừng luôn.
Cổng vào xinh xắn của Lô Lô Homestay.Từ tầng gác nhìn đến tận mây núi.Toàn cảnh Lô Lô Homestay.Trước khi bắt đầu chuyến đi lần này, mục đích của tớ chỉ đơn giản là “trốn nóng”, nhưng không ngờ Tây Bắc lại để lại cho tớ nhiều cảm xúc khó tả đến vậy. Tớ đã cố gắng chụp thật nhiều hình, nhưng vùng đất này luôn khiến tớ chán nản mỗi lần đưa máy ảnh lên, vì dù cho tớ có loay hoay biết bao nhiêu lần vẫn không thể ghi lại được khung cảnh tuyệt vời nơi đây.Có thể tớ chưa biết Tây Bắc gồm những tỉnh nào một cách đầy đủ nhưng Tây Bắc giờ đây đã chiếm một khoảng rộng trong trái tim tớ, tớ sẽ không bao giờ quên vùng đất này, quên những ngày tuổi trẻ cuồng nhiệt và thanh xuân rực rỡ này!Tác giả: Hoàng Nguyễn Linh Hà
*Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal Nguồn : Traveloka