Chả rươi Hà Nội: Khi ăn không được vội

Hà Nội là một nơi vô cùng kỳ lạ. Mình không phải người Hà Nội, cũng chẳng mắc mớ gì sâu xa đến cái chốn mịt mùng thị phi, hỗn tạp này cả. Vậy mà sau mấy chục năm tạm cư, nhiều lần gối mỏi, chân chồn, mình muốn bỏ đi cho thật xa khỏi cái chốn đó cũng chẳng lần nào thành. Có cái gì đó nó cứ dan díu như bát cháo hành của o Nở vậy.

Phố cổ Hà Nội và những 'hoa khôi' ẩm thực ít người biết

Có lẽ cũng do Hà Nội đã cho mình quá nhiều thứ, nhiều đến nỗi nếu đem chất vào trong cái đầu nông cạn của mình thì nó xiêu vẹo mất, nó đổ mất. Nhiều đến nỗi một ngày mình chợt nhận ra rằng mình đã thuộc lòng từng ngõ phố, tên đường. Thuộc cả những ngóc ngách xập xệ đậm đà thứ văn hoá lẩm cẩm nhưng cũng thật là tinh tế của Hà Thành. Những nơi mà không phải người Hà Nội nào cũng biết... Bắt đầu từ khu vực trung tâm phố cổ. Nơi đây có nhiều, rất nhiều thứ đáng để kể.

Bỏ qua đi những của ngon vật lạ khắp mọi vùng miền của tổ quốc được đám thương hồ nhạy bén kẽo kịt tha lôi về đây. Bỏ qua đi những con phố với hàng hàng, dãy dãy đồ ăn chạy theo thị hiếu nông cạn của thời buổi mạng xã hội lên ngôi như Nguyễn Siêu, Chợ Gạo, Ngõ Gạch, Nhà Thờ... Chúng ta hãy qua Thanh Hà, Ô Quan Chưởng, Đào Duy Từ với món cháo ủ lòng mà cái lòng khi nào cũng giòn đến mức nhai thành tiếng và luôn thơm, ngọt. Với những bánh chả rươi xinh xắn vô cùng hấp dẫn được bán quanh năm mà mình sẽ giới thiệu đến quý vị trong phần dưới của bài này. Với quán bia hơi Hà Nội nhỏ xíu có tuổi đời lớn hơn cả tuổi mình và tuổi quý vị cộng lại mà vẫn y nguyên khung cảnh như thuở sơ khai cùng với những vị thực khách cũng đã ngồi đó như những pho tượng biết đổi màu tóc suốt bao nhiêu thập kỷ qua...

Phố Ô Quan Chưởng. Ảnh: @_im.rot_.


Trong bài này mình sẽ giới thiệu đến quý vị một món ăn và cách thưởng thức món ăn đó. Khá bình dân nhưng lại rất độc đáo mà không phải ai cũng biết cách thưởng thức. Đó là món chả rươi Hà Nội.

Mình đã được thưởng thức món chả rươi ở Hà Tĩnh, ở Nghệ An, ở Hải Dương, ở Quảng Ninh. Ở đâu mình cũng thấy ngon, rất ngon. Nhưng ở những vùng này thường chỉ có vào đúng mùa rươi (cuối Thu, đầu Đông), rươi còn rất tươi và có lẽ phần nào cái ngon đó cũng bị ảnh hưởng bởi sự háo hức sau một chuyến đi xa, bởi những tình cảm nồng hậu của người dân địa phương và đặc biệt là rất dễ bị ảnh hưởng bởi những làn điệu dân ca mượt mà của em gái e ấp ngồi cạnh. Duy ở Hà Nội, món này có quanh năm ở một vài điểm quanh khu phố cổ nhưng ở Đào Duy Từ là mình thấy ngon nhất.

Chả rươi Hà Nội - khi ăn không được vội

Chả rươi tuy là một món ăn tương đối bình dân nhưng lại khá tinh tế. Tinh tế từ cách chế biến đến cách thưởng thức chứ không đơn thuần như món dưa chuột chẻ hay món mì úp, trứng chần.

Chả rươi Hà Nội phải đổ thành bánh không quá dày cũng không quá mỏng, chừng bằng chiều dày ngón tay thiếu nữ là vừa xinh. Ảnh: @phuongkhi.


Mà chả rươi phải là vừa rán còn nóng hổi, chấm với cái hỗn hợp nước mắm, mì chính, đường, tương ớt, thì là, nước quất xanh kèm với một ít lát quất thái mỏng và vài cọng rau mùi ta ăn kèm thì mới gọi là tuyệt cú mèo. Cái béo ngậy của rươi, của trứng, của thịt đã thấm vị hành, thì là, vỏ quýt... hoà quyện với cái thanh của quất, cái cay của ớt tạo nên một bản hoà âm chẳng khác nào khúc “Tiếu ngạo giang hồ” được chính Lưu Chính Phong và Khúc trưởng lão hợp tấu...

Có món ăn ngon rồi cũng chưa chắc đã là ngon mà còn tuỳ thuộc vào cách thưởng thức của kẻ có diễm phúc nữa. Bỏ qua đi tâm trạng buồn vui của thực khách thì cũng xin lưu ý mấy ông phàm thực rằng “chớ có mà ăn chả rươi theo lối lão Trư thực đào”. Cái lối ăn đó chỉ hợp với mấy ông võ tướng sắp xung trận ăn thịt bò nguyên tảng, gà cả con và uống rượu bằng bát đại để trấn an cái nỗi sợ hãi trong người mà thôi.

Ăn chả rươi Hà Nội bình dân cũng phải kiểu cách riêng như thưởng trà, như uống vang đấy thôi. Ảnh: @gud_luck.


Khi ăn chả rươi, trước khi món ra, xin quý vị hẵng yên cái chỗ ngồi cho thật thoải mái. Chớ gò gối, co bụng quá mà khó tiêu. Rồi súc miệng bằng vài ngụm bia hơi Hà Nội lạnh buốt tận đáy ruột hoặc nửa chén rượu trắng, loại quốc tuý nút lá chuối có truy xuất nguồn gốc được như của nhà mẹ ngoại thì càng tốt. Để men bia, men rượu nó đuổi đi hết những mỹ từ còn sót lại sau cuộc đấu khẩu với bà vợ đáng kính đầu buổi sáng ngày hôm nay.

Xong cái khâu chuẩn bị này thì cũng đúng lúc món rươi rán già lửa còn lép bép tiếng mỡ sôi, được em gái phục vụ tuổi chừng độ trăng tròn lẻ hớt hải mang ra. Trông cái cặp chân xoắn xuýt bước thấp, bước cao mà dễ khiến thực khách muốn ngoạm ngay một miếng cho bớt đi cái hớt hải trong người. Nhưng xin đừng! Đành rằng phải ăn ngay kẻo nguội nhưng vẫn hẵng cứ từ từ. Hãy thận trọng xắn cho mấy ông bạn nhậu mỗi người một góc vuông vắn chừng bằng bao diêm Thống Nhất đầu đen thời cha ông ta vẫn dùng. Và cuối cùng là cho mình một miếng.

'Hãy đưa miếng rươi đã thấm đẫm nước chấm lên miệng, cắn một miếng, nhỏ vừa đủ thôi...'. Ảnh: @conchauthachlam.


Đưa chiếc bát chứa miếng rươi xinh xắn còn bốc hơi lên, mùi thơm của mỡ hành, mùi béo ngậy của rươi, của trứng, của thịt... chui qua mũi, xuống vòm họng, len lỏi vào từng ngóc ngách của lục phủ ngũ tạng như báo tin rằng sẽ có một vị mỹ khách đại quý sắp tới thăm. Tất cả đều nhớn nhác mong chờ, và cuối cùng là tràng pháo tay ngân lên ùng ục từ nhà khách trung tâm bao tử báo hiệu đã sẵn sàng cũng là lúc quý thực khách của tôi ơi, hãy đưa miếng rươi đã thấm đẫm nước chấm lên miệng, cắn một miếng, nhỏ vừa đủ thôi, để nhường chỗ cho hương vị của chả, của quất, của mắm, ớt... còn có không gian để hoà điệu cùng. Vì quý vị phải nhớ cho rằng miệng của chúng ta thường chẳng lớn như quý vị tưởng đâu nhé.

Kế đến, quý vị hãy nhẹ khép vòm miệng cho lưỡi từ từ cảm nhận cái vị ngọt béo của rươi xen lẫn đâu đó trong thịt và trứng cùng với chút đắng the của vỏ quýt, chút nồng chát của thì là, chút chua thanh tao của quất, chút cay nhẹ của tương ớt, và cuối cùng là điểm tô thêm vài chiếc lá mùi ta xinh xinh xanh biếc... Tất cả sẽ được đưa nhẹ qua mũi nhờ cái khép miệng đưa duyên đó của quý vị và rồi quý vị hãy chậm rãi nhai cho thật kỹ, thật nhuyễn...

Với chả rươi, quý vị đừng có vội nuốt. Ảnh: @hanoinromeyes.


Và nếu như quý vị là người may mắn, đang được ngồi nơi vỉa hè có khung cảnh cổ kính bậc nhất Hà Thành như cửa Ô Quan Chưởng vào một ngày cuối năm, quý vị chớ bỏ lỡ một cơ hội vô cùng hiếm hoi để tận hưởng cái cảm giác hoàn mỹ trọn vẹn của ẩm thực. Đó là quý vị đừng có vội nuốt. Quý vị hãy hít một hơi thật chậm, thật dài để mời thêm chút hương vị đặc trưng của 36 phố phường vào chung vui như một chút phần thưởng cho riêng mình sau một năm vất vả mệt nhọc vừa mới qua đi rồi hẵng từ từ mà nuốt...

Hà Nội, ngày cuối năm 2017

Đọc tin mới nhất hôm nay

Bài liên quan
Chả rươi Hà Nội: Khi ăn không được vội
Hướng dẫn làm bún chả Hà Nội tại nhà mùa dịch
Ở Sài Gòn mùa Covid -19 nhớ ẩm thực vỉa hè Hà Nội