Thương Hội An, đừng đến và đi vội vàng

Hội An đẹp nhưng bé xíu như lòng bàn tay, bé đến mức có người nói, khám phá Hội An chỉ cần một ngày. 

Thương Hội An, đừng đến và đi vội vàng


Thương Hội An, đừng đến và đi vội vàng

Nhưng có người bản địa cho rằng khám phá Hội An phải cần cả một đời, bởi Hội An nhỏ mà sâu. Vì vậy thích Hội An thì dễ nhưng yêu Hội An, thương Hội An thực lòng thì đừng đến và đi vội vàng như những khách tour.

Yêu Hội An đừng chỉ choáng ngợp trước ánh đèn rực rỡ, đừng chỉ xuýt xoa trước hương vị đặc biệt của Cao Lầu, đừng chỉ “selfie” với kiến trúc của chùa Cầu, Hội quán Phúc Kiến, Hội quán Quảng Đông…

Muốn hiểu được Hội An, bạn phải chậm lại để trải nghiệm.

Một ngày sống “theo cách rất Hội An”

Hội An buổi sớm đẹp vô cùng, đẹp như một bức tranh của hoạ sĩ Bùi Xuân Phái.


Hội An sáng tinh mơ trong trẻo, yên bình khi khách du lịch vẫn còn say ngủ. Trên đường chỉ có mấy o, mấy dì tất bật với gánh hàng rong trong cuộc sống mưu sinh. Muốn thấy một Hội An đơn giản của người Hội An, hãy thức dậy lúc mặt trời sắp mọc.


Hội An một sớm tinh mơ, bạn hãy vươn lồng ngực ra và hít căng buồng phổi cái bầu không khí rất Hội An đó, rồi thong dong đi mua một ổ bánh mì Phượng hoặc bánh mì Madame Khánh. Đừng ăn vội, hãy mang chiếc bánh mì đó đến quán cà phê vỉa hè nhỏ của cô Thảo, ngay khúc cầu Nhật rẽ ra cầu Hội, gọi một ly cà phê nóng thơm lừng, vừa nhâm nhi ly cà phê, vừa cắn miếng bánh mì giòn rụm. Cách người Hội An đón một ngày mới đơn giản thế thôi.

*** Trưa, Hội An nắng lắm, đúng vị cái nắng của miền Trung. Nhưng có nắng vậy thì ve sơn tường mới vàng hơn, những hàng hoa giấy mới rực rỡ hơn, và Hội An mới đẹp hơn được. Ghé quán cơm gà Hoài hay cơm gà Bà Buội, dù có thể phải đứng chờ khá lâu vì người quá đông. Dĩa cơm gà ở đây đặc biệt lắm: hạt cơm khô khô mà beo béo, miếng thịt gà thơm mềm mà không dai hay bở, đọt rau được hái từ vườn rau Trà Quế, bát súp ngọt vị thanh tao của nước luộc gà. Xúc một miếng cơm mà thấy hồn của Hội An đượm trong đó.


Sau khi ăn thì không gian yên tĩnh ở Roaching Out là lựa chọn số một để nghỉ ngơi, thư giãn, điều đặc biệt là người phục vụ hoàn toàn khiếm thính. Chỉ cách phố cổ náo nhiệt vài bước chân nhưng ở Roaching Out ta như lạc vào một thế giới khác, yên tĩnh và nhẹ nhàng. Buổi trưa dành 30 phút nằm đọc sách, uống trà, nghỉ ngơi ở Roaching Out là sự lựa chọn rất Hội An.


Buổi chiều ở Hội An thú vị nhất là ngồi ăn vặt ven đường, đừng đi đâu xa, hãy tìm đến những con ngõ nhỏ nằm giữa những con phố lớn như Trần Phú, Nguyễn Thái Học, khách du lịch sẽ tìm thấy cả một trời ẩm thực ngon mà rẻ khó cưỡng lại được: thịt nướng cuốn bánh tráng,chả chiên, bánh bèo, bánh da heo, chè đậu ván, tào phớ… cần khoảng dăm chục nghìn là ăn mệt nghỉ. Ăn xong rồi, dành chút thời gian lênh đênh sông nước và hít hà hương gió mát trên dòng sông Thu Bồn mặn vị phù sa.


Tối, đa số các khách du lịch đều đi tham quan Hội An nhưng lúc Hội An như cô gái mang lớp make-up dày đặc: phù phiếm, phồn hoa giữa rực rỡ ánh đèn trong những dòng người như nêm cửi. Đây không phải là Hội An như vốn có. Hãy đi dạo trong đêm thanh vắng, khi ấy Hội An mới chính là Hội An yên bình với những ngôi nhà cổ đứng sát bên nhau trong yên lặng.

Bước đi trên phố về đêm, để ngược vào lòng mình, ngược thời gian, tìm về một Hội An đích thực.

Đến Hội An “nhỏ” để tìm về Hoài phố

Hội An là một đô thị thương cảng từng trên bến dưới thuyền. Nhưng sông Hoài ngày nay còn bé xíu chẳng thể khơi gợi hồn sông nước cũ. Vì thế, để hình dung được về Hoài phố nức tiếng 300 năm, du khách nên dành thêm một ngày để đến với “Hội An nhỏ” cách phố Hội chỉ 14 km.

Hội An nhỏ nằm trong lòng Vinpearl Land – Khu giải trí lớn nhất tại miền Trung, mới khai trương cách đây 2 tháng. Đường đến đơn giản lắm, cứ leo lên xe máy, bật google map, 30 phút chạy xe chậm là tới nơi thôi.


Vừa bước tới cổng, đã thấy ngay những dáng thuyền buôn quen thuộc của một thương cảng sầm uất được tái hiện ấn tượng. Đó cũng là cái không gian mà người ta không tìm được ở Hội An bây giờ.


Bước qua bến cảng, vào Hội An nhỏ bạn sẽ phải thốt lên: “Có phải mình vừa đi vào mê cung vòng tròn, và lạc lại về Hội An không?”. Những con phố cổ nhỏ màu vàng cổ kính, những mái ngói nhuốm màu rêu phong, những hàng hoa giấy rực đỏ dưới cái nắng của miền Trung, những phố lồng đèn lung linh đủ sắc. Tất cả đều giống như bê nguyên phố Hội về đây.


Tất cả mọi thứ trên con phố này đều nhỏ nhỏ, xinh xinh, màu tệp nhau thành những background đẹp đến lạ lùng. Có cảm tưởng rằng cứ đứng vào là đẹp, 1 bước chân ở đây có thể cho ra cả nghìn tấm ảnh sống ảo lung linh.